Đất lành, như tên gọi, là câu chuyện về người và đất, về tình yêu và hy sinh, về giàu có và nghèo khổ, dục vọng và giản đơn; là câu chuyện về nông dân, được kể bằng giọng văn mộc mạc. Ta sẽ không thấy các kỹ thuật hành văn phức tạp, chỉ có kể, kể và kể. Tự thân câu chuyện tạo nên và truyền tải ý nghĩa tới người đọc.
Một câu chuyện trần trụi, về tình cảnh trần trụi, của một gia đình bé mọn, sống chết với đất và làm giàu từ đất. Khởi đầu với Vương Long lấy A Lan, một nô tì nhà họ Hoàng, đến sau này nạp thêm thê thiếp, rồi con ông lấy con gái nhà khá giả hơn, tất cả đều diễn ra một cách tự nhiên, như hơi thở, như lẽ thường, như sự thuận theo ý trời, để rồi đọng lại một sự thật giản đơn: con người sống chết vì đất, đổ mồ hôi tâm sức vì đất thì sẽ được tưởng thưởng.