“Tất cả những hành động và tư tưởng vĩ đại, đều có một khởi đầu vô cùng nhỏ bé và tầm thường.”
“Đừng đi sau tôi, bởi lẽ tôi có thể không biết dẫn đường; đừng đi trước tôi, bởi lẽ tôi có thể không biết chạy theo; hãy đi cạnh tôi, làm một người bạn của tôi.”
“Quan trọng không phải chữa lành, mà là đem theo nỗi đau và tiếp tục sống.”
Albert Camus sinh ngày 7 tháng 11 năm 1913 tại Mondovi, một làng ở Constantinois, gần Bône, Algérie.
Trong bài phát biểu công bố giải Nobel Văn học 1957, đại diện Viện Hàn lâm Thụy Điển đã gọi Albert Camus là “một cây thanh thảo trồng trong vườn, cao quý và chẳng gì thay thế nổi. Khi đem trồng ra ngoài khu vườn ấy, nó vẫn cứ giữ nguyên mọi đặc điểm, bất chấp những ảnh hưởng của truyền thống và sự biến thiên”.
Ông là nhà hoạt động chính trị từ khi rất trẻ. Ông tham gia biên tập báo, đạo diễn kịch… nhằm ủng hộ phong trào kháng chiến ở Pháp thời Thế chiến thứ hai. Song song với đó, ông còn ra mắt nhiều tiểu thuyết, tiểu luận, kịch… Quan điểm và nghệ thuật sáng tác của ông tác động lớn tới giới trí thức khi đó. Năm 1957, mới 44 tuổi, ông được trao giải Nobel Văn học.