Mọi người trên thế gian đều mưu cầu hạnh phúc. Người biết thì thấy hạnh phúc luôn ở quanh mình. Người không biết thì cho rằng hạnh phúc ở thật xa và khó kiếm.
Hạnh phúc thực ra luôn ẩn trong những điều giản dị. Ta hạnh phúc khi ta biết đủ, biết thứ tha, biết sống chậm lại để cảm nhận cuộc đời, biết buông bỏ những chấp niệm, hoài niệm.
Ở đâu đó trong Gieo mầm hạnh phúc là những chiếc chìa khóa mầu nhiệm, mà tác giả đã âm thầm trao gửi cho những ai đang khao khát mở toang cánh cửa yêu thương để chào đón ánh bình minh rực rỡ.
Tôi đã nỗ lực giữa bộn bề Phật sự, thiện sự để hoàn thành tác phẩm này vì:
Muốn trao đến cho người hữu duyên một tặng phẩm để làm người hạnh phúc.
Muốn tất cả những ai sở hữu và đọc được tác phẩm này đều tìm thấy chính mình, tự chuyển hóa khổ đau, tưới tẩm hạt gống thiện lành, hoan hỷ.
Muốn độc giả có cái nhìn bao dung hơn với bản thân và với những người bên cạnh.
Muốn mọi người trân trọng cuộc sống hiện tại dù chẳng biết mình đi được bao lâu, bao xa!
Muốn tất cả mọi người sống chậm lại, mở rộng trái tim giữa dòng đời nhiều chông chênh, vội vã.
Muốn những ai hữu duyên với tác phẩm sẽ mở được con mắt tuệ giác, mở được trái tim yêu thương, luôn sẵn lòng cho đi, luôn vì cuộc đời mà dấn thân, phụng sự.
Điều cuối cùng, đời ngắn lắm, chúng ta chỉ có một lần để sống nên phải sống thật dài, không hẳn sẽ đi hết trăm năm, nhưng phải sống thật hạnh phúc, yêu thương, thảnh thơi và vững chãi.
Ước mơ chỉ vậy thôi, nhưng là tâm niệm cả đời của bản thân tác giả.
Tác phẩm cũng là lời tri ân những độc giả đã yêu thương và chờ đợi thành quả kế tiếp của tác giả.