"Tôi luôn cố gắng viết phê bình theo cách giản dị, dễ hiểu là vì, một phần, do “chất” người. Tôi yêu thích sự đơn giản. Đơn giản và hài hước được thì càng tốt. Phần khác, là do yêu cầu của công việc báo chí, nhất là báo chí phổ thông. Tôi đăng bài trên báo chí phổ thông chứ không đăng bài trên các tạp chí chuyên ngành, vì thế chẳng dại gì tôi lại trở nên bí hiểm khó hiểu với quảng đại công chúng độc giả, là những người mua báo, là những người đọc tiềm năng của tôi. Theo một cách phân loại nào đó, người ta gọi đó là “phê bình báo chí”, “phê bình theo phong cách báo chí”? Vậy về những nhà “phê bình hàn lâm”, “phê bình theo phong cách hàn lâm” thì sao? Xét cho cùng, cũng do yêu cầu công việc cả thôi."