Khi được xuất bản lần đầu tiên ở Peru vào năm 1962, tác phẩm đã gây chấn động đến mức độ có một ngàn bản sách bị đốt cháy trong một buổi lễ chính thức diễn ra tại Trường Quân sự Leoncio Prado. Cũng trong năm đó, cuốn sách đã được trao giải Biblioteca Breve, một giải thưởng cho tác phẩm hư cấu hay nhất bằng tiếng Tây Bản Nha.
“Lũ chó” là danh dự mà học viên các lớp trên của Trường Quân sự Leoncio Prado “tặng” cho học viên lớp mới vừa chân ướt chân bước vào trường năm đầu. Và đám lính tò mò te ấy, lũ lụt “chó con” , sợ hãi, yên ngựa lang thang gì” , nhanh chóng được mùi vị thật của Trường Quân sự, mùi bạo hành, thứ bạo hành mà khi chúng lớn hơn, bản thân trở thành thành viên học viên lớp lớn, chính chúng sẽ áp dụng tiện ích với đám “chó con” nhỏ tuổi hơn.
Những năm niên thiếu quan trọng nhất của “lũ chó” đã trôi qua trong môi trường nguy hiểm của ngôi trường quân sự, một nhà tù để chúng trưởng thành về mọi mặt, cả mặt sáng và mặt tối. Tình yêu, tình giáo dục, tình bằng hữu, ý thức về trung thực, trách nhiệm và sản phẩm giá, tất cả rồi sẽ im lặng và hình thành trong cái lò lửa đó, theo cách tương tự như tất cả chúng ta ta song cũng theo một cách riêng, rất riêng của thác “chó con” trường quân sự dưới bút duyên dáng, sinh động, sôi khí