Trúc thư kỷ niên là một bộ sử của nước Ngụy thời Chiến Quốc, được dùng làm đồ tùy táng chôn theo trong mộ của Ngụy Tương vương. Sau này, đến thời nhà Tấn có một tên trộm mộ tên là Bưu Chuẩn tình cờ đào trộm đúng vào mộ của Ngụy Tương Vương, phát hiện nên bộ sách và nhiều sách khác.
Trúc thư kỷ niên là tên do người sau đặt, gọi “trúc thư” do là sách thẻ tre, các sự kiện được chép theo năm nên gọi là “kỷ niên”. Trúc thư kỷ niên nguyên bản được viết bằng chữ khoa đẩu, sau này được chỉnh lý, sắp xếp và viết lại bằng văn tự đương thời.
Đây là một cuốn biên niên sử Trung Quốc cổ đại, được các nhà sử học đánh giá là nguồn tham khảo bổ sung, đối chiếu và đính chính cho một số sự kiện lịch sử cổ đại Trung Quốc. Trúc thư kỉ niên cùng Sử ký Tư Mã Thiên là một trong hai văn bản cổ quan trọng nhất về nước Trung Hoa buổi sơ khai.