Gặp biến cố tình cảm, bị mất việc, gia đình ly tán... Trong lúc tuyệt vọng nhất, cô gái trẻ Emiri quyết định lên tàu điện, về lại thị trấn ven biển Tatsuura xa xôi, nương náu nhờ ở nhà người ông ngoại đã mười lăm năm không gặp.
Ở nơi đây, bên người ông kiệm lời nhưng ấm áp, mỗi ngày cùng ông đi câu cá, nấu ăn, gặp những ngư dân thú vị... tâm trạng của Emiri dần thay đổi. Cơn bão trong lòng cô dần tan đi, trở nên bình lặng như vùng biển rì rào sóng vỗ và tiếng chuông gió leng keng của ông... Cũng ở đó, Emiri đã tìm thấy vũ khí cho riêng mình.