Ai cũng nghĩ ngày dài tháng rộng năm thênh thang cho đến khi chứng kiến những trận bể dâu thì ta mới thấy tự do của mình đang bị mai một. Đường chân trời thẳng tắp thu mình vào một hành trình đầy im lặng. Đã bao lâu chúng ta không còn cảm nhận (đúng nghĩa) được sự ấm áp của ánh nắng mặt trời?
Những hơi thở gấp, mấy ai còn có thể lưu giữ lại được sự tuần hoàn hiếm hoi. Người thân còn được mấy ai, đừng vội buông tay khi trong khoảnh khắc ra đi vẫn còn mang nặng ân tình.
Hoa nở giữa vô thường được tác giả lấy cảm hứng từ những kỷ niệm tuổi thơ và những thăng trầm cuộc sống của chính mình để nói đến sự đổi thay của cuộc đời. Phong cách viết kiểu tức cảnh sinh tình. Mỗi trạng huống, mỗi cảm xúc lại dẫn đến những suy tư về thế sự, về chính bản thân và cõi lòng mình. Tác giả nhắc nhở chính bản thân và người đọc về việc giữ một cái tâm cân bằng, một trái tim nguyên vẹn, không xao động trước vô thường.
Điểm nhấn trong cuốn sách này là có những bài học, những đúc rút, những lời khuyên khá thực tế. Mọi lời khuyên được hiện lên qua những dòng chữ này là tâm thế của người đang tu tập, thay đổi từng ngày nên vẫn còn những giằng xé, mắc mứu, vướng bận với nhân tình thế thái, với những phiền muộn trong lòng, chính vì vậy mà người đọc có cảm giác thân quen, cảm nhận rõ hơn.
Trích dẫn sách Hoa Nở Giữa Vô Thường
Tháng Chạp,
những ngày cuối năm thật yên, thật nhẹ...
Lúc còn nhỏ, Tết là một cái gì đó thật mới lạ, ta những muốn sắm đủ thứ mới mẻ như quần áo, đồng hồ...
Đến khi ta lớn lên rồi, Tết nhẹ nhàng hơn, Tết không đòi hỏi. Suy nghĩ sâu xa một chút, ta sẽ hiểu giá trị của đồ vật cũ, đồ dùng cũ và người cũ... Mặc dù cũ nhưng nó đã đi cùng ta qua bao năm tháng.
Ngày xưa, ta thường thích bắc ghế ngồi cửa chờ hoa mai nở, lớn rồi mới biết mỗi mùa mai nở là màu ngói đỏ thêm một lần ngả màu trắng bạc.
Tết đến, ta ngắm nhìn những người thân dần dà già đi; già đi trong sự nô đùa của trẻ thơ vô lo vô nghĩ. Khi trưởng thành, ta thường ngồi chống tay để ngẫm lại những thịnh suy vô thường, lặng nhìn những người thân lần lượt rời xa. Thế sự một đời trắng tan như bọt nước, sóng vỗ vào bờ cuốn theo những hạt cát nhỏ trôi đi.
Và rồi...
Cuộc sống sẽ được bắt đầu từ những mầm xanh mới.
Hạnh phúc được hình thành từ những năng lượng bình yên.
Đời cho nhau một trái tim thật hiền
Một ánh mắt thật trong
Một bờ vai vững chãi
Để chở che những điều thân yêu.
Tặng người một mùa xuân mới
Cho những mùa xuân sắp tới
Tặng người một nhành mai trắng
Và một nụ cười tươi.
Mong bạn vừa đủ mong cầu niềm thương, chúc cho sự khởi đầu trọn đầy hỷ lạc!
(Trích “Ngày cuối năm”)
Mục lục sách Hoa Nở Giữa Vô Thường
Phần 1. Giữa vô thường giữ gìn một trái tim nguyên vẹn