Hương Bay Ngược Gió - Phạm Hiền Mây

201.600₫ 252.000₫
Trạng thái: Chỉ còn 300 sản phẩm

Tác giả: Phạm Hiền Mây

Ngày xuất bản: 11 - 2024

Kích thước: 15.5 x 23 cm

Nhà xuất bản: Nhà Xuất Bản Đà Nẵng

Hình thức bìa: Bìa mềm

Số trang: 360

 Hương Bay Ngược Gió - Phạm Hiền Mây

"Con chỉ là một người công dân, đi tập học theo lời Phật dạy."

Khi người ta biết mình nhiều quá, ngã mạn mình sẽ tăng. Danh, là thứ mà nếu mình đam mê thì nó sẽ trở thành cái làm phiền. Cái gì cũng đều có hai mặt, lợi và hại. Con bây giờ không sử dụng mạng, không sử dụng điện thoại, những thứ đó bây giờ không thuộc về con. Ai nói gì cũng mặc kệ họ. Khen cũng như thế mà không khen cũng như thế. Chê bai cũng mặc kệ họ. Con sống như thế này, theo sự thật. Ai hỏi gì, con nói nấy. Biết thì con nói, mà không biết thì thôi.

Con không bao giờ nghĩ con là sư, là thầy. Con là một người nhỏ bé và bình thường. Con chỉ nghĩ, mọi người đã có công lên núi tìm con, con cũng mong mọi người đạt được ước nguyện cao nhất của mình. Cố gắng học theo lời Phật dạy, cố gắng giữ năm giới. Lời Phật dạy khi nào cũng hữu ích và có giá trị. Ai tin thì mới thấy được. Cố gắng sống khiêm tốn sẽ thành tựu. Đừng nghĩ mình tài giỏi, không phải vậy đâu. Nhiều người thắc mắc, tại sao, con xưng “Con”? Thật ra, con là một người nhỏ bé, đang tập học, đang noi theo gương, đang học những điều hay nơi tất cả mọi người. Lúc nào mình cũng như bụi như cát ấy. Con chưa tu được gì cả. Việc tu hành rất gian nan. Nghiệp mà đập một cái là bay ngay. Không nói gì trước được cả. Nghiệp quả mà nó tới là bỏ chạy ngay. Hoặc giả, bệnh tật nó đổ, như đau dạ dày, như nóng sốt, rồi chết, làm sao tu được nữa? Không phải cứ muốn là được đâu. Khi mình hiểu được nhân quả, mình rất là sợ. Trước khi tu hành, ai không sát sanh, ai không từng làm những việc ác? Giờ, mình đang tu, nghiệp mới tìm tới để đòi. Mình không tu, có thể mình vẫn thọ mệnh hết đời này, rồi trả nghiệp sau. Nhưng vì mình tu, nên nghiệp mới trổ ra.

Hành giả Minh Tuệ

---

LỜI MỞ ĐẦU

Tôi chuyển thoại video về sư Minh Tuệ, từ nghe nhìn sang văn bản đọc, tính đến nay cũng đã được khoảng hai mươi bảy video.
Hai mươi bảy video với thời lượng hơn hai mươi giờ. Nhưng thực tế, tôi cần đến hơn hai trăm giờ mới có thể hoàn tất công việc ghi chép này.

Trong khoảng thời gian ấy, tôi nhận ra mình ngưỡng mộ sư Minh Tuệ không phải vì ngài là một nhà sư của Phật giáo, mà là tôi ngưỡng mộ sư với tư cách một cá nhân ngưỡng mộ một cá nhân cùng thời, cùng thế hệ.

Sư là một tấm gương hiếm có của một người tự do, tự do chọn lựa cách sống của mình. Sư không thích sự ràng buộc, không chỉ với gia đình, đúng với tinh thần xuất gia, giữ gìn sự bình đẳng trong các mối quan hệ, mà còn là với bất kỳ tổ chức nào. Nhưng sư vẫn tuân thủ tuyệt đối luật pháp của đời, tuân thủ tuyệt đối giới luật và kinh pháp của Đức Thế Tôn, tức tôn giáo mà sư đang theo, đề ra.

Sư là người nói được và làm được, nói và làm luôn nhất quán. Sư là người có lòng can đảm và từ bi. Sư có khả năng kham nhẫn và chịu đựng tột cùng. Sư không biết nói dối, nói láo. Sư sống vui vẻ, lạc quan và luôn lan tỏa những điều tích cực. 

Chưa kể, sư còn là một người khiêm nhường rất mực. Khiêm nhường, hạ thấp mình trước thiên hạ khi tự xưng là “Con”. Điều này khác hoàn toàn với cách sống thượng đội hạ đạp mà ta đang trực tiếp nhìn thấy nhan nhản, khắp nơi: cúi đầu trước miếng ăn, nói lời bợ đỡ trước danh lợi, rạp người tung hô trước quyền thế, cô lập và bắt nạt kẻ yếu, không tấc sắt trong tay. 

Sư càng không phải là hạng trục lợi vì bản thân, cho bản thân. Không vì sự ái mộ của nhân sinh mà mưu toan thành lập đế chế cho riêng mình. Sư phát nguyện, cũng giống như một lời thề độc: suốt đời khất thực, suốt đời bộ hành, suốt đời tam y nhất bát, suốt đời không có đệ tử, kẻ theo hầu, suốt đời không có chùa chiền lăng miếu riêng.

Chỉ bấy nhiêu đức tính, phẩm tính ấy thôi, sư cũng đã đủ là tấm gương soi cho không biết bao người, những người đặc biệt yêu thích sự tự do, công chính, công bằng; yêu thích sự liêm minh, chánh trực, nói lời giữ lời; yêu thích một cuộc sống đạo đức, ung dung, tự tại.

Tôi kính trọng và tán thán, ngợi ca sư Minh Tuệ, là bởi các lý do như vừa trình bày ở trên, cũng như sẵn sàng kính trọng và tán thán mọi tấm gương, mọi nỗ lực, mọi phấn đấu khác trong cuộc đời. Còn thở thì tôi sẽ còn phân biệt được, đâu là lẽ phải, đâu là nơi để mình đặt niềm tin, đâu mới là con đường cho mình đi và đến.
Mệnh đề “còn thở thì còn” này, hay còn gọi là lời phát nguyện, tôi lấy nguyên văn trong một câu trả lời của sư Minh Tuệ.

CÒN THỞ THÌ CON CÒN BỘ HÀNH KHẤT THỰC!

Những sơ sót nếu có trong quá trình chuyển soạn, mong bạn đọc lượng thứ và góp ý giúp tôi để hoàn thiện trong những lần in kế tiếp.

Trân trọng!

Sài Gòn, 24.07.2024
Phạm Hiền Mây

---

MỤC LỤC :

LỜI CÁM ƠN

LỜI MỞ ĐẦU

PHẦN I: DẪN NHẬP

CHƯƠNG 1: TỪ TAM Y NHẤT BÁT ĐẾN Y PHẤN TẢO VÀ NỒI CƠM ĐIỆN CỦA HÀNH GIẢ MINH TUỆ

CHƯƠNG 2: HẠNH ĐẦU ĐÀ - PHÁP TU CỦA HÀNH GIẢ MINH TUỆ

CHƯƠNG 3: TỪ BÙI GIÁNG ĐẾN MINH TUỆ: TÔI ĐÃ NGUYỆN YÊU TRẦN GIAN NGUYÊN VẸN!

CHƯƠNG 4: TỪ ĐỆ NHẤT ĐẦU ĐÀ MA HA CA DIẾP ĐẾN HÀNH GIẢ MINH TUỆ

PHẦN II: CHUYỆN VỀ HÀNH GIẢ MINH TUỆ

CHUYỆN THỨ 1: CON LÀ MỘT NGƯỜI VIỆT NAM ĐI TẬP HỌC THEO LỜI PHẬT DẠY!

CHUYỆN THỨ 2: CON LUÔN VỮNG TIN VÀO LỜI PHẬT DẠY!

CHUYỆN THỨ 3: CỨU ĐƯỢC CON, CHỈ DUY NHẤT MỘT CON ĐƯỜNG: LÀM THEO LỜI PHẬT DẠY!

CHUYỆN THỨ 4: CON BỘ HÀNH TỪ GIỜ CHO ĐẾN KHI CHẾT!

CHUYỆN THỨ 5: CÒN THỞ THÌ CON CÒN BỘ HÀNH KHẤT THỰC!

CHUYỆN THỨ 6: MỤC TIÊU CỦA CON LÀ HỌC KHAM NHẪN, RÈN LUYỆN KHAM NHẪN!

CHUYỆN THỨ 7: CÓ CHƯỚNG NGẠI ĐẾN BAO NHIÊU ĐI NỮA, CON CŨNG KHÔNG BỎ CUỘC TẬP HỌC

CHUYỆN THỨ 8: ĐI CHÂN ĐẤT KHẤT THỰC, MANG Ý NGHĨA CHÁNH NIỆM

CHUYỆN THỨ 9: CON BỘ HÀNH LÀ ĐỂ THỰC HÀNH CHÁNH NIỆM

CHUYỆN THỨ 10: ĐỨC THẾ TÔN DẠY: ĂN ĐỒ ĂN KHẤT THỰC NHƯ NUỐT HÒN SẮT!

CHUYỆN THỨ 11: PHÁT NGUYỆN BỒ ĐỀ TÂM RỒI, ĐỪNG BẬN LÒNG NỮA. THÀNH GÌ SẼ KHẮC THÀNH, CỨ THẾ MÀ SỐNG CHO VUI VẺ

CHUYỆN THỨ 12: KHEN CŨNG THẾ MÀ KHÔNG KHEN CŨNG NHƯ THẾ!

CHUYỆN THỨ 13: NHỮNG ĐIỀU TỐT TỚI, CON CŨNG BÌNH THƯỜNG; NHỮNG ĐIỀU KHÔNG TỐT TỚI, CON CŨNG VẪN BÌNH THƯỜNG!

CHUYỆN THỨ 14: TỘI LỖI HAY KHÔNG TỘI LỖI, TÙY THEO CÁCH NHÌN!

CHUYỆN THỨ 15: NGAY CẢ NGHE PHẬT PHÁP CŨNG CẦN PHẢI ĐỦ NHÂN DUYÊN

CHUYỆN THỨ 16: CHỈ LÀ NGƯỜI TỐT THÌ KHÔNG THỂ THÀNH PHẬT ĐƯỢC

CHUYỆN THỨ 17: CHẾT KHÔNG LÀ HẾT!

CHUYỆN THỨ 18: HÀNH GIẢ MINH TUỆ VÀ TINH THẦN BI-TRÍ-DŨNG

CHUYỆN THỨ 19: VÔ SỞ HỮU - PHẦN 1

CHUYỆN THỨ 20: VÔ SỞ HỮU - PHẦN 2

CHUYỆN THỨ 21: VÔ SỞ HỮU - PHẦN 3

CHUYỆN THỨ 22: VÔ SỞ HỮU - PHẦN 4

CHUYỆN THỨ 23: VÔ SỞ HỮU - PHẦN 5

CHUYỆN THỨ 24: VÔ SỞ HỮU - PHẦN 6

CHUYỆN THỨ 25: VÔ SỞ HỮU - PHẦN 7

CHUYỆN THỨ 26: VÔ SỞ HỮU - PHẦN 8

CHUYỆN THỨ 27: HẠNH PHÚC CHÍNH LÀ KHÔNG CÓ GÌ CẢ!

NGUỒN TƯ LIỆU THAM KHẢO

zalo