Lương tâm tôi trong sạch. Câu nói ấy của Pol Pot đã khiến Võ Diệu Thanh lên đường và trở về Ba Chúc, vùng đất không thôi ám ảnh những suy nghĩ của chị. Không còn là một trận thảm sát hàng loạt với những đống xương không tên tuổi, Võ Diệu Thanh đã để cho từng người ở lại có cơ hội hiện diện với những sáng tối của chính họ để cùng đối diện với những câu hỏi chưa từng có lời giải đáp. Tại sao con người có thể phi nhân với con người? Tại sao cái ác không ngừng nhân danh một điều gì đó tốt đẹp? Và hơn hết, tại sao lại là Ba Chúc?
Muôn Dặm Sầu Giăng là một cố gắng, dù có phần vô vọng, để giải tỏa những thắc mắc tưởng chừng như vô tận ấy. Để tái dựng lại một khoảng lặng của kí ức, để những tiếng nói vẫn còn cất lên từ lòng đất có thể được lắng nghe và để kể những câu chuyện luôn cần được kể...
Sinh năm 1975, hiện là giáo viên dạy môn mỹ thuật Trường tiểu học “C” Chợ Vàm (huyện Phú Tân, An Giang). Chị là tác giả trẻ duy nhất của đồng bằng sông Cửu Long được hội đồng chuyên môn và ban nhà văn trẻ giới thiệu lên BCH hội và đã được xét kết nạp vào Hội Nhà văn Việt Nam năm 2012. Bắt đầu viết từ năm 18 tuổi, đoạt giải nhất Văn chương Thủ Khoa Nghĩa do Hội VHNT An Giang kết hợp Sở GD&ĐT An Giang tổ chức năm 1994. Năm 2010, tập truyện ngắn Cô con gái ngỗ ngược của Võ Diệu Thanh đoạt giải nhì trong cuộc thi sáng tác Văn học tuổi 20 lần thứ 4 do Hội Nhà văn TP.HCM, báo Tuổi Trẻ và NXB Trẻ đồng tổ chức. Năm 2011, chị đoạt giải nhất cuộc thi truyện ngắn trên trang mạng xã hội Yume...
Các giải thưởng văn học khác: giải nhất, nhì, ba cuộc thi viết Gương người tốt việc tốt trong phong trào khuyến học do Hội LHVHNT An Giang kết hợp báo An Giang và Hội Khuyến học An Giang tổ chức năm 2004; giải khuyến khích cuộc thi viết Kỷ niệm ba mươi năm giải phóng miền Nam do Hội LHVH An Giang tổ chức năm 2005; tập truyện Lời thề đá được Ủy ban toàn quốc Liên hiệp các hội VHNT xét tặng giải C năm 2008; giải nhì cuộc thi Truyện ngắn đồng bằng sông Cửu Long năm 2011; giải thưởng Truyện ngắn hay tạp chí Nhà Văn năm 2011...