Kiến giải về giáo dục của J. Krishnamurti là một cuộc tìm hiểu sâu sắc về bản chất của giáo dục, nhấn mạnh rằng giáo dục thực sự vượt xa việc tiếp thu kiến thức để bao trùm sự phát triển toàn diện của con người. Krishnamurti lập luận rằng giáo dục không chỉ nên chuẩn bị cho cá nhân một nghề nghiệp hay những vai trò xã hội mà còn nhằm mục đích mang lại hiểu biết sâu sắc về bản thân và mối quan hệ của một người với thế giới. Điều này liên quan đến việc thúc đẩy một môi trường không bị thống trị bởi sợ hãi và quyền lực, thay vào đó cho phép sự tự do, sáng tạo và tư duy phản biện.
Tầm nhìn của Krishnamurti về giáo dục thách thức các phương pháp truyền thống, cho thấy một cách tiếp cận toàn diện là cần thiết đối với việc nuôi dưỡng sự tự nhận thức, lòng từ bi và ý thức về sự kết nối. Các luận điểm của ông khuyến khích các nhà giáo dục, phụ huynh và học sinh xem xét lại mục đích và phương pháp giáo dục, ủng hộ một hệ thống ưu tiên sự phát triển nội tại và hạnh phúc của cá nhân hơn là nhu cầu xã hội hoặc kinh tế.
Bằng cách nhấn mạnh tầm quan trọng của cuộc sống trong giáo dục, Krishnamurti trình bày một quan điểm cấp tiến nhưng thiết yếu về cách giáo dục có thể dẫn đến một cá nhân yên bình, hòa nhập hơn, người thực sự nhận thức được con người thật của chính họ và có khả năng đóng góp cho một thế giới hài hòa. Cuốn sách của ông là lời kêu gọi chuyển đổi các phương pháp giáo dục để nuôi dưỡng toàn diện tiềm năng của mỗi con người.