“An Nam thiếu cái óc tương-trợ nhau trong sự kinh dinh lập nghiệp. Vì vậy nên ít có công cuộc gì lớn lao phát hiện được! Có chăng sở dĩ cũng là do nơi nghị lực tài sức của một người làm ra chớ không phải là nơi sự hội-hiệp nhau hay ở nơi tình đoàn thể gì. Như vậy nên những công cuộc lớn lao có tánh cách xã-hội như Bịnh-viện Saigon đây lại còn đáng tưởng lệ, để dốc sức nhơn tài trong nước”.
“Bệnh viện của An-nam - Clinique de Saigon của bác-sĩ Lê Hung Long”
X.Y.Z
[...]
“Âm nhạc là triệu chứng của vận mạng một nước, tiêu biểu cho quốc hôn, quốc túy, có cái dẫn dụ lực hoán cải nhơn tâm thế đạo. Các nhà hiển-triết xưa nay đều công nhận như thế. Lóng tai nghe âm-nhạc của nước nào ta có thể đoán biết cảnh thể suy vong, hay cường thạnh của nước ấy”.